Tía là người đàn ông cứng rắn gắn bó với đồng ruộng và sương gió. Nội là người phụ nữ tần tảo đảm đang, yêu thương tía hết mực. Khi nội bị mất trí do bệnh, gia đình phải chịu một sự thay đổi khó khăn. Dù vậy, ký ức về mẹ vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí của nội, đặc biệt là trong những lúc mơ hồ và buồn bã. Sau thời gian dài, tía khóc lần đầu tiên vì xúc động khi nhớ về mẹ. Lá thư viết về tình yêu lớn lao của con dành cho mẹ, một cảm xúc bất tận và đáng quý.
Thẻ: