Trong nhịp sống hối hả của thành phố, một bộ phận người trẻ đang phải đối mặt với thực tế đầy thách thức khi làm công việc giao hàng, xe ôm công nghệ. Cuộc sống của họ hiện tại chỉ xoay quanh trạng thái chờ đợi đơn hàng, trong sự bất ổn và thiếu chắc chắn. Không có ca làm ổn định, không có thời gian nghỉ ngơi thực sự, họ buộc phải duy trì hoạt động trong cả ngày, dù đơn hàng có thưa thớt hay không.

Tình trạng này đã kéo dài và gây ra nhiều hệ lụy cho sức khỏe thể chất và tinh thần của người trẻ. Nhiều người trong số họ rơi vào tình trạng kiệt sức, căng thẳng và lo lắng về tương lai. Không có bảo hiểm xã hội, không có lương tối thiểu, và không có quyền lợi rõ ràng, cuộc sống của họ trở nên ảm đạm và đầy gian khó.

Theo khảo sát, đa phần những người trẻ làm công việc này đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe, với các vấn đề như mỏi lưng, đau đầu, rối loạn giấc ngủ và căng thẳng vô hình. Mặc dù vậy, họ vẫn tiếp tục bám vào nghề này vì chưa biết làm gì khác. Sự thiếu định hướng và cơ hội đã khiến họ dường như không có lối thoát.
Chuyên gia tâm lý Đặng Hòa Thu Nhân nhận định rằng sự mệt mỏi kéo dài không xuất phát từ cường độ công việc, mà từ sự thiếu kiểm soát thời gian sống. Người trẻ không thể lập kế hoạch cho ngày mai, không dám nghỉ cuối tuần, và không biết nửa năm tới sẽ sống bằng nghề gì. Điều này gây ra sự bất ổn và áp lực lớn lên cuộc sống của họ.
Để giải quyết ‘trạng thái treo’ này, cần có sự can thiệp từ các chính sách mới về lao động trên nền tảng, cần quy định rõ trách nhiệm của doanh nghiệp công nghệ và quyền lợi tối thiểu của người giao hàng. Một khung pháp lý mới về lao động trên nền tảng sẽ giúp đảm bảo quyền lợi và tạo ra môi trường làm việc công bằng hơn.
Người trẻ nên xem nghề giao hàng, lái xe công nghệ như một bước đệm ngắn hạn, chứ không phải lối sống dài hạn. Trong những lúc ‘rảnh đơn’, họ nên tranh thủ học kỹ năng mới, tích lũy thêm nghề tay trái hoặc lập kế hoạch chuyển đổi nghề nghiệp. Điều này sẽ giúp họ chủ động hơn trong việc định hướng và xây dựng tương lai.
Tương lai của những người trẻ làm công việc này vẫn còn mờ mịt. Họ đang sống trong trạng thái ‘treo’, chờ đợi điều gì đó xảy ra. Hy vọng rằng, với sự quan tâm và hỗ trợ từ xã hội, họ sẽ có thể tìm ra lối thoát và xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn, ổn định và bền vững hơn.